CHI HỘI THƯƠNG BINH TINH NGHĨA 282 lê lợi Liên hệ: 0313840668-0934563996           CHI HỘI THƯƠNG BINH TINH NGHĨA 282 lê lợi Liên hệ: 0313840668-0934563996                   CHI HỘI THƯƠNG BINH TINH NGHĨA 282 lê lợi Liên hệ: 0313840668-0934563996                   TIN TỔNGHỢP                     GIÃ SỬ                         QUÂNSỰ             HOANG SA                                        Biển Đông       Thế Giới     Tin trong nước      Sử Việt       UFO      Chuyện Lạ      Gia Đình;

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Kỳ 67: “Lấy máu tươi” trong cách mạng văn hóa

Đấu tố trong cách mạng văn  hóa Trung Quốc
Đấu tố trong cách mạng văn hóa Trung Quốc

Mao Trạch Đông - Giang Thanh gọi sự kiện bốn nguyên soái (Trần Nghị, Từ Hướng Tiền, Diệp Kiếm Anh, Nhiếp Vinh Trăn) công khai chống lại hoạt động của Tổ cách mạng văn hóa trung ương (2.1967) là: “dòng nước ngược tháng hai”…

Mao biết, nếu Mao không ra mặt cứu nguy, Tổ cách mạng văn hóa của Giang Thanh sẽ bị lung lay, thậm chí ngã đổ. Giang Thanh chưa phải đối thủ của bốn đại thần nguyên soái kinh qua Vạn lý trường chinh, Quốc - Cộng đại chiến, nắm giữ trọng trách cao nhất trong quân đội và đang được nhân dân ủng hộ. 
Mao rất cẩn trọng. Trước giờ trấn áp “dòng nước ngược”, Mao điều động Quân đoàn 38 (tỉnh Cát Lâm) khẩn cấp di chuyển về Đại quân khu Bắc Kinh trong vòng 72 tiếng đồng hồ. Lệnh của Mao được tuân thủ tuyệt đối. Toàn thể binh lính Quân đoàn 38 tập kết đúng thời hạn và địa bàn chỉ định, làm “chỗ dựa vững chắc” cho Mao chiều 18.2.1967. Ngay hôm sau 19.2, Mao triệu tập cuộc họp Bộ Chính trị, bênh vực Tổ cách mạng văn hóa trung ương do Giang Thanh“làm hạt nhân”, đả phá thẳng thừng 4 nguyên soái (và 3 vị lãnh đạo trong chính phủ: Đàm Chấn Lâm, Lý Phú Xuân, Lý Tiên Niệm). Mao căng thẳng:
“Tôi kiên quyết phản đối bất cứ ai chống lại hoạt động của Tổ cách mạng văn hóa trung ương”.
 Mao nói, nếu các nguyên soái và các lãnh đạo đánh giá Giang Thanh không đủ sức đảm đương, muốn đưa “tên đầu sỏ thứ hai đi theo con đường tư bản chủ nghĩa Đặng Tiểu Bình” lên cầm quyền, thì hãy mở luôn cửa biên giới mời cả “đế quốc Mỹ và xét lại Liên Xô” vào chiếm Trung Quốc, bắt Giang Thanh xử bắn! Mao gằn giọng: tới lúc đó Mao “sẽ lên núi đánh du kích” - để giành lại Trung Nam Hải…
Sau buổi họp, Mao yêu cầu Bộ Chính trị mở liên tục 7 phiên phê phán đánh đổ 7 người (4 nguyên soái và 3 lãnh đạo chính phủ nêu trên) từ 25.2 đến 18.3.1967, do Giang Thanh chủ trì. Tài liệu La Nguyên Sinh ghi: “Trung tuần tháng 2, Trần Nghị, Diệp Kiếm Anh, Từ Hướng Tiền và Nhiếp Vinh Trăn rất bất bình với những cách làm sai lầm của Đại cách mạng văn hóa. Trong buổi họp trung ương Đảng CSTQ tổ chức tại Hoài Nhân Đường thuộc Trung Nam Hải thì họ đã nảy sinh xung đột nghiêm trọng” với phe Giang Thanh. Để đối phó Giang Thanh đã “bẻ cong chân tướng sự thật, đảo lộn đen trắng, vu cáo sự phản đối của các nguyên soái là “dòng nước ngược tháng hai” và đã phát động hàng loạt những trận đấu tố, tấn công, vây hãm. Không lâu sau thì nguyên soái Nhiếp Vinh Trăn  đổ bệnh phải vào nằm điều trị trong bệnh viện”... (Sđd. tr. 197).
Trị xong “dòng nước ngược”, Mao trực tiếp “cầm tay chỉ việc” cho Giang Thanh, để Giang biến Tổ cách mạng văn hóa trung ương thành cơ quan nắm quyền lực cao nhất. Bộ máy tập thể gồm Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Quốc vụ viện (chính phủ) bị vô hiệu hóa. Giang Thanh thay mặt Mao lãnh đạo. Lại theo hướng dẫn của Mao để giám sát Chu Ân Lai. Nền “đảng trị” bắt đầu có màu sắc “gia đình trị”.
Theo hồ sơ giải mật của Bộ Chính trị Đảng CSTQ và các tài liệu trên sách báo Trung Quốc xuất bản thập niên 2000 - 2010, hồng vệ binh nông dân lập “tòa án tối cao của bần nông và trung nông lớp dưới” để tuyên án tùy tiện khắp nơi. Điển hình ở huyện Đạo, tỉnh Hồ Nam, đã hưởng ứng lời kêu gọi “lấy máu tươi bảo vệ đại cách mạng vô sản” mở những đợt sát hại phi pháp và điên cuồng. Chỉ hai tháng (7 và 8.1967), trưởng ban vũ trang khu Thanh Đường là Quan Hữu Chí cầm đầu lực lượng dân quân bần nông giết hại 207 người (có cả trẻ em) bằng các nông cụ như cuốc xẻng, gậy gộc và… súng bắn chim. Y được tổ chức cách mạng văn hóa chấm công và biểu dương là phần tử “tích cực học tập và vận dụng tư tưởng Mao Trạch Đông năm 1967”.
Những khẩu hiệu hô hào giết sạch: “địa chủ, phú nông, bọn phản cách mạng và bọn đi theo phái hữu” dán tràn lan, tiếp tục kích động và tuyên dương các cá nhân có thành quả “lấy máu tươi”. Như Viên Phủ Lễ dẫn hơn 100 hồng vệ binh nông thôn vén tay áo giết 569 người chỉ trong 3 ngày. Hoặc, chủ tịch Hội bần nông Đại đội sản xuất Hạ Tưởng là Trần Đăng Nghĩa, nửa đêm xông vào nhà Trần Cao Tiêu (bị quy thành phần địa chủ phú nông) bắt về trụ sở, trói lại. Trần Đăng Nghĩa ra tay trước, rút giáo đâm vào đùi Trần Cao Tiêu, rồi sai 7 hồng vệ binh bần nông khác cầm gậy xông vào, vây đánh Trần Cao Tiêu gục chết trên vũng máu.
Nghĩa rút mã tấu cắt đứt đầu anh Tiêu và hai cái đầu khác cũng vừa bị “lấy máu tươi”, gom lại làm bằng chứng cho lập trường kiên quyết “đi theo con đường cách mạng văn hóa vô sản của Mao chủ tịch”. Ngay khuya ấy (26.8.1967), Nghĩa sai hồng vệ binh nông dân đến nhà bắt vợ mới cưới khá xinh đẹp của anh Tiêu, đưa tới trụ sở tuyên bố: ”Vợ của địa chủ phải phục vụ tập thể bần nông”. Liền đó Nghĩa bày tiệc rượu ngoài sân, cùng 12 dân quân thay nhau ra vào hãm hiếp vợ anh Tiêu đến ngất. Say máu và say rượu đến tảng sáng, Nghĩa đem vợ anh Tiêu đến nhà lão bần nông độc thân Trần Nguyệt Cao buộc chị ấy phải lấy Cao làm chồng… (còn nữa).
GIAO HƯỞNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét