__CHUYỆN BUỒN ĐẤT TIÊN__
Anh vươn rất có biệt tài
Đắp đê lấn biển biết ngày nào xong
Những ngày canh cánh trong lòng
Làm sao có được bờ trong bờ ngoài
Thế rồi ngày lại qua ngày
Bao năm công sức thì nay đã thành
Thế mà thật đớn đau thay
Hết năm sử dụng hết ngày nuôi tôm
Nợ kia anh vẫn ôm đồm
Có tráp của huyện thu đầm anh ngay
Nhà anh vẫn biết của anh
Đến ngày cưỡng tan tành phẳng san
Vợ con thì nghĩ miên man
Đầm kia mất cá khóc than được gì ?
Đắp đê lấn biển biết ngày nào xong
Những ngày canh cánh trong lòng
Làm sao có được bờ trong bờ ngoài
Thế rồi ngày lại qua ngày
Bao năm công sức thì nay đã thành
Thế mà thật đớn đau thay
Hết năm sử dụng hết ngày nuôi tôm
Nợ kia anh vẫn ôm đồm
Có tráp của huyện thu đầm anh ngay
Nhà anh vẫn biết của anh
Đến ngày cưỡng tan tành phẳng san
Vợ con thì nghĩ miên man
Đầm kia mất cá khóc than được gì ?
_____ĐỖ_ĐỨC__HẢI__
Chỉ biết kêu Giời ?
Ngồi buồn hút điếu thuốc lào
Nghĩ đi nghĩ lại mà tao thấy thèm
Ngày xưa đánh trấn bao phen
Nhưng ngày xung trận anh em tuyệt vời
Có những lúc rãi nắng, mưa rơi.
Dù cho có vội nhưng đời vẫn tươi
Dù cho lửa khói bom rơi
Dù cho khó nhọc,thảnh thơi tâm hồn.
Thời nay lắm chuyện ác ôn.
Xay xưa với điếu thuốc lào.
Ngày nay gặp hạn đời tao hểt rồi.!
Hoạ may chỉ có ông giời !
Ra tay cứu giúp thì đời gặp hên. !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét